Bát quái gồm 8 tượng đơn, mỗi tượng mang một số lý khác nhau và được đặt tên theo tên của một danh tượng. Chúng được gọi là Thiên (Kiền), Trạch (Đoài), Hỏa (Ly), Lôi (Chấn), Phong (Tốn), Thủy (Khảm), Sơn (Cấn) và Địa (Khôn).
Mỗi tượng đơn mang một ý nghĩa khác nhau. Thiên (Kiền) đại diện cho sự mạnh mẽ và cứng mạnh. Trạch (Đoài) đại diện cho sự (duyệt dã) đẹp đẽ. Hỏa (Ly) đại diện cho sự sáng chói và phô trương. Lôi (Chấn) đại diện cho sự động dụng và chấn động. Phong (Tốn) đại diện cho sự thuận nhập và xuyên sâu. Thủy (Khảm) đại diện cho sự hãm hiểm và trắc trở. Sơn (Cấn) đại diện cho sự ngưng nghỉ và đậy lại. Địa (Khôn) đại diện cho sự nhu thuận và mềm dẻo.
Những đặc tính này được sử dụng để giải thích các ý tưởng được đại diện bởi mỗi tượng đơn. Ví dụ, Thiên (Kiền) thể hiện sự mạnh mẽ và cứng mạnh, vì vậy ý tưởng của nó có thể là sự quyết đoán và mạnh mẽ. Trong khi đó, Trạch (Đoài) đại diện cho sự duyệt dã và đẹp đẽ, vì vậy ý tưởng của nó có thể là sự tinh tế và thẩm mỹ.
Những ý tưởng được đại diện bởi các tượng đơn này có thể được sử dụng trong nhiều lĩnh vực khác nhau, từ phong thủy cho đến nghệ thuật và tâm linh.
Trong đó B đầu tiên là Ban là khó nhất, không biết ban cho ai, ban cái gì, ban như thế nào? Ban cái mình có hay ban cái mọi người cần. Ban thứ mình có mọi người có nhận không? Ban thứ mọi người cần thì chưa chắc mình có. Vậy mình xin mượn 7 cách bố thí (Ban) của Đức Phật nói để giải quyết vấn đề này. Ban của Đức Phật chính là: cho đi, cho những cái mình có cho ai cần nó thì sẽ cảm thấy ấm áp, thoải mái yên lành. Yên lành rồi mới có thể giác ngộ mà thành công.
Tương tự, việc nhà cửa vất vả, muôn vàn lo toan, nếu cứ nghĩ đó là trách nhiệm, nghĩa vụ sẽ chỉ thêm mệt mỏi; nhưng nếu nghĩ đó là đang cho đi để những người mình yêu thương được vui vẻ, thì sẽ thấy đó là việc làm tự do tự tại, dễ chịu, vui vẻ.
Nhan thí
Vẻ đẹp, con người đẹp nhất khi họ cười: Bố thí nụ cười chân thành, hồn nhiên, nụ cười tôn trọng, gương mặt thân thiện với người đối diện. Dù không có gì nhưng ai cũng có nụ cười, thái độ niềm nở, đều có thể đem cho những người mà mình gặp hàng ngày.
Khi cười bằng sự chân thành thì bạn sẽ truyền được năng lượng tích cực cho người nhận nó. Và bạn cũng sẽ cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc hơn. Sức mạnh của nụ cười giúp chúng ta khỏe hơn, hạnh phúc hơn!
Nhãn thí
Nhìn bằng ánh mắt hiền từ: Dùng cái nhìn thiện ý, động viên có thể khiến một ngày của ai đó trở nên tốt đẹp hơn.
Khi bạn nhìn người khác với ánh mắt hiền từ, họ cảm thấy thật an toàn khi ở bên bạn, mọi người thêm quý mến bạn, tin tưởng bạn hơn, và bạn sẽ trở thành người bạn tốt hơn trong mắt họ.
Để có ánh mắt hiền từ thì cần phải rèn luyện cho suy nghĩ của mình thật tích cực, biết yêu thương và quan tâm tới những người xung quanh chúng ta. Và thầm nghĩ trong lòng trước khi nhìn họ là “Tôi tôn trọng, yêu thương, quý mến người đối diện tôi, người tôi đang giao tiếp…” tự nhiên hành động của tôi cũng thể hiện điều đó.
Ngôn thí
Dùng lời nói mang niềm tin, mang hy vọng, thêm những điều ấm áp, động viên người khác, khiến họ cảm thấy được an ủi, vỗ về.
Những lời nói tích cực, động viên mọi người xung quanh có giá trị rất lớn. Bạn chỉ có thể động viên người khác khi bạn nhìn thấy điểm tốt của mọi người, giúp họ cố gắng hơn, tự tin hơn và thành công hơn. Khi bạn động viên được người khác, là bạn đã có thêm những người bạn tốt.
Tâm thí
Dùng tấm lòng: Bố thí tâm hòa ái, lòng biết ơn. Tấm lòng cũng chẳng tốn đồng nào, chỉ cần có cái tâm rộng mở, đối xử với mọi người chân thành, trung thực, thế cũng là đã cho đi rất nhiều rồi. Đôi khi biết ơn việc người khác đã làm, bạn cảm ơn là bạn đã ghi nhận tấm lòng của họ, cả bạn và họ đều cảm thấy hài lòng hơn, hạnh phúc hơn.
Thân thí
Thể hiện bằng hành động nhân ái. Giúp đỡ người khác trong khả năng của mình. Tận nhân lực sau đó mới Tri thiên mạng.
Phòng thí
Bố thí lòng bao dung: Sự bao dung là chính là bố thí rất lớn. Khi bạn có lòng bao dung, biết yêu thương muôn loài bạn sẽ có sự thành công vĩ đại. Sự bao dung đi đôi với sự kiên trì, kiên nhẫn. Để giúp ai đó hiểu một điều gì đó đều cần có thời gian.
Tọa thí
Trao chỗ ngồi: Giúp người khác đạt được vị trí của mình, đào tạo nâng đỡ nhân tài. Đây là bố thí cao nhất và khó nhất, nhưng nếu bạn làm được thì bạn sẽ trở thành người hạnh phúc! Giúp nhiều người cũng đạt được sự thành công như bạn, sự thành công mới này bao gồm cả hạnh phúc vì đã giúp được nhiều người có cuộc sống tốt đẹp hơn!
(Theo lời đức phật Thích Ca Mâu Ni)
Sau khi đạt 7 điều trên thì mọi người sẽ thành Bạn của nhau một cách dễ dàng. Lúc này sẽ thực hiện Bán và Bán một cách thật dễ dàng. Còn lại một yếu tố cực kỳ quan trọng là Bè (Bè: Bè là phương tiện được kết ghép lại bằng tre, nứa, gỗ hoặc các vật nổi khác để chuyển đi hoặc dùng làm phương tiện vận chuyển tạm thời trên đường thuỷ nội địa. Bè là một cấu trúc phẳng phục vụ cho việc chuyên chở và vận chuyển trên mặt nước. Nó là phương tuyện vận chuyển giao thông đường thủy có cấu trúc đơn giản nhất với điểm đặc trưng là hoàn toàn không có thân như các loại tàu thuyền khác. Thông thường, bè được giữ cho nổi trên mặt nước nhờ những vật liệu có khả năng nổi như gỗ, thùng tôn nô bịt kín, hoặc các túi, khoang bơm đầy hơi (ví dụ phao) và thường không chạy bằng động cơ – mặc dù có một số ít loại bè mang những đặc điểm khác với thông thường). Bè sẽ chuyên chở được rất nhiều thứ, từ các vật dụng đến con người; Và đặc biệt Bè có thể Thu nhỏ và Mở rộng lớn lên tuỳ theo lượng người và vật dụng cần chở.
Nói tóm lại, bè theo định nghĩa ở đây là sự hỗ trợ tương hỗ của nhau ngày càng sâu đậm, sự kết nối ngày càng rộng mở của các mối quan hệ. Bè sẽ giúp cá nhân và tập thể phát triển rộng hơn.Một lời giới thiệu của bè lớn hơn mười lời tự giới thiệu của bản thân.
Vậy: 5B là: Ban=> Bạn=> Bàn=> Bán =>Bè. Trong đó Ban và bè sẽ hỗ trợ mọi người, mọi doanh nghiệp phát triển ngày càng vững mạnh.
Bỉ ở đây là quẻ Thiên địa bỉ, tức là tượng: Khí Dương trên càng thăng, khí Âm dưới càng giáng thì khoảng cách càng xa, đến độ không gặp được nữa, gián cách, bế tắc, không thông thương, chấm hết Nên Bỉ là:
“Có khoảng cách, cách xa, gián đoạn, không thông, bế tắc, không tương cảm nhau, gièm pha, chê bai, theo ý riêng, lôi thôi, rối loạn, tranh đua Người vắng mặt, nghìn trùng xa cách, dấu chấm câu, chấm hết, phiến loạn, đảo chánh, tuyệt khí, tử vong, thua trận, kinh mát (kính râm), hắc ám, v.v” (trích Kinh dịch xưa và nay).
Hình ảnh chỉ mang tính minh họa
Trong hôn nhân gia đình, Khi mới cưới nhau (sau khi tìm hiểu và thời gian dài yêu thương nhau). Bắt đầu cuộc sống chung và khi bắt đầu có những đứa trẻ ra đời mâu thuẫn gia đình thường xảy ra. Do điều kiện và môi trường, trình độ học vấn của 2 gia đình khác nhau, nên thường không có tiếng nói chung. Mâu thuẫn phát sinh từ đây Tiền nhân gọi là Giai đoạn “Đám cưới Giấy” mong manh dễ vỡ, và lúc này 2 vợ chồng son thường cải nhau, dễ bỏ nhà ra đi vì Cả hai vợ chồng thường dùng từ Hiển nhiên: anh ấy thương tôi nên anh ấy phải làm việc đó trước khi tôi về; chị ấy ở nhà là phải nấu cơm đợi tôi về mới được ăn cơm, .. và .. Nhưng anh ấy chị ấy có biết đâu Tôi hôm nay bận túi bụi, phải đưa mẹ chồng đi khám bệnh, chị dâu bụng,.. và ..Và cái tôi, cái tư của ai cũng lớn Nên ngày càng xa cách để khỏi phải cải nhau, nên dần bị ách tắc Đó là phần lớn của chữ bỉ (Thiên địa bỉ).
Thái lai: (hay Thới lai) là quẻ Địa Thiên Thái, tức là tượng: Khí âm giáng xuống khí dương giao lên, âm dương có giao thông thì muôn vật mới sinh thành. Ba dương đến mà ở trong, ba âm đi mà ở ngoài là âm dương chính vị, Nên quẻ Thái là:
“Thông thương, thông đạt, thông hiểu, thông suốt, quen thuộc, quen biết, rành rẽ, điều hoà, nhịp nhàng, ăn khớp, giao thông, giao hoà, Chuyên gia, chuyên viên, thông minh, thông cáo, trạm điều phối giao thông, điều khiển trái banh, lưu loát, nồi nào vung nấy,…” (trích Kinh dịch xưa và nay).
Nhưng, sau một thời gian tranh giành chính vị và được sự giúp đỡ, khuyên nhủ của mọi người thì gia đình càng hạnh phúc và đến 1 giai đoạn được gọi là đám cưới vàng, đám cưới kim cương.
Hình ảnh chỉ mang tính minh họa
Tại sao vậy? Bởi vì lúc này hai vợ chồng đã biết lắng nghe nhau; ngồi bàn với nhau. Tạo ra quy luật cho nhau; đó là chữ thái đã nói ở trên.
Và lúc này Vợ biết rằng sở thích của ông chồng, và ông chồng cũng biết sở thích của bà vợ ,.. Thật ra sở thích của các ông chồng thật đơn giản. Họ Thích được khen, thích được làm thầy, thích làm cha, thích làm chồng,.. Quan trọng nhất Họ thích được tôn trọng
Sau khi bàn bạc Chồng cũng thấy rằng vợ mình thích làm mẹ, thích bao bọc, thích la rầy khi thấy nguy hiểm, … Nói chung phụ Nữ thích sự An Toàn. An toàn trong tình cảm, an toàn trong kinh tế, anh toàn trong nuôi dạy con cái..
Vậy Thái là:
Chồng phải biết vợ mình cần cao nhất là sự An Toàn.
Vợ Phải biết chồng mình cần nhất là sự Tôn Trọng.
Khi hiểu rõ điều này cần phải thực hiện như sau:
Phải khôn trước Kiền sau, Tức phải phân rõ ranh giới của nhau Ví dụ 2 người cùng ngồi với nhau để bàn cách dạy con, cách phải mua cái gì, trong khả năng hiện hữu của gia đình.
Theo Vua Hạ Vũ (2205-1766 trước Tây lịch) ở sông Lạc, một chi nhánh của sông Hoàng Hà. Khi nước rút, vua thấy một con linh qui hiển hiện trên lưng có 9 số mà lập ra Cửu Trù Hồng Phạm (9 khuôn phép lớn) tức chín điều cơ bản để dạy dân trong sinh hoạt hàng ngày. Được gọi là Cửu Trù, Cửu Thiên, hay Cửu Trùng đó là tên gọi khác nhau mà cùng một gốc: Cửu Trùng Thiên tức chín từng Trời hay Trời. Cửu Thiên bao gồm Trung ương (Thái Cực), Tứ chính tức bốn hướng chính, và Tứ ngung (bốn hướng phụ). Đó là Bát Quái chớ có chi lạ! Vậy có trời không?
Trả lời: có có mà có Theo phạm vi đặt ra sao là có trời. hay không có trời. Theo Dịch lý Việt Nam nếu đặt Trời là: “Sự biến hóa, sự biến đổi” (sự thay đổi của khí hậu, thời tiết, của vạn vật, như lớn lên, già đi, mới thành cũ, chưa quen thành quen,…) thì mọi người thấy ngay là có trời. Trời sẽ có bộ mặt rõ ràng và mọi người sẽ thấy.
Trời (Tạo hóa) = Bộ mặt củ +/- Manh Nha =>Bộ mặt mới.
Ví dụ: Nước là bộ mặt củ, Nhiệt độ Tăng hay Giảm là yếu tố manh nha.
Ta sẽ thấy: Khi nhiệt độ thay đổi tăng (+ Manh Nha) lúc đầu không ai thấy vì sự tăng này rất ít nhưng đến khi nước đạt Ngưỡng nhiệt độ sôi (>75 độ C) Thì nước bắt đầu sôi và nếu tăng thêm nhiệt độ lúc này nước sẽ sôi sùng sục (Bộ mặt mới). Khi giảm nhiệt độ: Ví dụ: Bỏ nước vào tủ lạnh là giảm nhiệt độ (- Manh Nha) ban đầu ta vẫn không thấy việc gì xảy ra nhưng nếu nhiệt độ đến Ngưỡng (<10 độ C), Thi nước bắt đầu có sự chuyển biến và các tinh Thể nước đá đã bắt đầu xuất hiện. Lúc này nếu tiếp tục hạ nhiệt độ thì nước sẽ trở nên Cứng rắn (Bộ Mặt Mới).
Một ví dụ khác để thấy có Trời: Đôi dép lúc mới mua (Bộ mặt củ) mọi người mang vào (Manh nha quen chân) sẽ không thấy thoải mái và thấy chưa được vừa vặn lắm, Nhưng sau khi mang (Manh nha) từ 3 ngày đến 5 ngày thì thấy Đôi dép quen quen. Khi mang được hơn tháng thì đôi dép đó thật sự là của người mang (Bộ mặt mới).
Vậy: Trời cao có mắt là thế nào??? Nếu ta làm điều ác trời sẽ phạt? là sao? vân vân và vân vân,..Giải thích thế nào? Ác giả ác báo, thiện giả thiện lai là sao??? Tất cả đều được giải thích qua công thức:
Trời= Bộ Mặt Củ+/- Manh Nha=>Bộ Mặt Mới. Đó là nhất luật: Luât biến hóa, biến đổi. là Nhất lý: Âm dương lý (Tất cả đều có ít nhất hai mặt) sẽ nói rõ ở bài khác.
Vậy nói chung, theo từng định nghĩa khác nhau chúng ta sẽ thấy có trời hay không có trời. Nếu đặt trời là ông nào đó, bà nào đó thì hình như chưa ai thấy mặt ông trời ra sao??? Còn Thần, Tiên, Phật, Thánh… Vẫn chỉ là những quan niêm chưa rõ ràng. Nếu định danh lại (Đặt tên) thì để thấy được Thần, tiên, phật, thánh,.. cũng chỉ là Nhanh quá, hiển hiện ra trước mắt mà thôi,..
Nước có một thông điệp quan trọng đối với con người. Nước mách bảo với chúng ta nên nhìn lại nội tâm của mình. Khi chúng ta nhìn bản thân mình qua gương nước, thông điệp ấy trở nên trong suốt như pha lê, thật là đáng kinh ngạc. Chúng ta biết rõ đời sống con người liên hệ trực tiếp tới phẩm chất của nước, nước bên trong thân thể chúng ta và nước ở xung quanh chúng ta.
Các hình ảnh và thông tin trong bài nầy trình bày phần nào công trình của ông Masaru Emoto, một nhà nghiên cứu đầy sáng tạo, và là một người nhìn xa trông rộng. Ông Emoto đã xuất bản một quyển sách trọng yếu, «Thông điệp từ Nước», bao gồm những khám phá nghiên cứu rộng rãi. Nếu anh ngờ rằng tư tưởng của anh có ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh và trong anh, thông tin và hình ảnh trong bài nầy với những kết quả được trích ra từ quyền sách sẽ làm thay đổi suy nghĩ và niềm tin của anh một cách sâu xa.
Công trình của ông Emoto cung cấp cho chúng ta một bằng chứng cụ thể, đó là năng lượng rung động của con người, tư tưởng, lời nói, ý kiến và âm nhạc, ảnh hưởng đến cấu trúc phân tử của nước, cũng là một thứ nước trong cơ thể của người trưởng thành bao gồm khoảng bảy mươi phần trăm, và trên trái đất của chúng ta cũng có ngần ấy phần trăm nước. Nước là nguồn gốc chính của muôn loài trên trái đất nầy; trong mọi loài sinh vật phẩm chất và tình trạng nguyên vẹn của nước thật cực kỳ quan trọng. Thân thể giống như một mảnh xốp bao gồm hàng tỷ phòng ốc được gọi là tế bào để gìn giữ chất lỏng. Phẩm chất cuộc sống của chúng ta liên quan trực tiếp tới phẩm chất của nước.
Nước là một chất dễ uốn nắn. Tính chất của nước dễ dàng thích hợp với bất cứ môi trường hiện hữu nào. Tuy nhiên, không phải chỉ hình dạng của nước thay đổi, ngay cả dạng của phân tử nước cũng đổi. Năng lượng rung động của môi trường sẽ thay đổi dạng phân tử của nước. Nghĩa là nước không những có khả năng phản ảnh môi trường bằng thị giác, mà cả phân tử của nó cũng phản ảnh môi trường.
Ông Emoto đã ghi nhận lại bằng hình ảnh những thay đổi của phân tử nước bằng kỹ thuật chụp ảnh của ông. Ông làm đông đặc lại các giọt nước và rồi khảo sát chúng dưới một kính hiển vi sậm màu (dark field microscope) có khả năng thâu lại hình ảnh. Công trình của ông bày tỏ rõ ràng sự khác biệt và ảnh hưởng của môi trường tác động đến cấu trúc phân tử nước.
Tuyết rơi trên trái đất có hơn triệu triệu năm. Mỗi một bông tuyết, như chúng ta được nghe nói, có hình dạng và cấu trúc rất đặc biệt. Làm đông đặc nước và chụp hình cấu trúc của nước như ông Emoto đã làm, chúng ta có được một thông tin kỳ dị về nước.
Ông Emoto khám phá vô số khác biệt thật lý thú trong cấu trúc như pha lê của nước từ những môi trường và nguồn nước khác nhau trên thế giới. Nước từ trong núi đá thô sơ, và từ những dòng suối có những hình dạng, kiểu mẫu pha lê thật là đẹp. Nước đọng, nước cống rãnh, hoặc nước từ đê đập ở những vùng đông dân cư và khu nhà máy, nước bị ô nhiễm và có chất độc có hình dạng xấu xí, vặn vẹo, và ít khi nào có cấu hình như pha lê.
Nước nguồn ở Saijo, Nhật Bản.
Nước nguồn ở Sanbuichi Yusui, Nhật Bản.
Băng ở Nam Cực
Nước ở vùng núi Lourdes, Pháp
Nước ở hồ Biwako, hồ lớn nhất ở miền trung Nhật Bản và là bể chứa nước của toàn bộ vùng Kinki. Sự ô nhiễm của hồ này đang ngày càng trở nên tồi tệ.
Sông Yodo, Nhật Bản, chảy về vịnh Osaka. Dòng sông này chảy qua hầu hết các thành phố chính của Nhật Bản trước khi đổ ra vịnh.
Nước từ đập Fujiwara, Nhật Bản. Trước khi cầu nguyện
Nước ở đập Fujiwara sau khi đọc kinh cầu nguyện
Với phép chữa bệnh xuyên qua âm nhạc ngày càng thịnh hành, ông Emoto quyết định tìm hiểu âm nhạc có ảnh hưởng gì đến cấu hình của nước. Ông để nước lọc giữa hai cái loa trong nhiều tiếng đồng hồ và rồi chụp cấu hình của nước sau khi nước được đông lạnh.
Khúc nhạc «Pastorale» của Beethoven. Điệu nhạc «Air for the G String» của Bach.
Bài kinh Tây Tạng
Điệu vũ dân gian Kawachi Nhạc kích động mạnh
Sau khi thấy rõ nước có phản ứng đối với những môi trường khác nhau đối với sự ô nhiễm và âm nhạc, ông Emoto và các cộng sự viên quyết định tìm xem tư tưởng và lời nói làm ảnh hưởng thế nào đối với nước chưa lọc, nước lọc, nước trong suốt như pha lê; họ xử dụng những chữ đã được đánh máy trên giấy rồi in ra và dán chữ ấy vào các chai nước, để qua đêm. Cũng một tiến trình đó họ xử dụng tên của những người quá cố. Tất cả nước sau đó được đem đông lạnh và chụp hình.
Nước chưa được lọc
Thương Yêu Và Cảm Kích
Cảm ơn
Mầy làm tao bực quá. Tao sẽ giết mầy.
Adolph Hitler
Mẹ Teresa
Những bức hình nầy cho thấy sự phản ảnh kỳ dị của nước, nước sống động và sẵn sàng đáp ứng lại từng ý nghĩ và cảm xúc của chúng ta. Rõ ràng là nước dễ dàng nhận lãnh các rung động và năng lượng của môi trường xung quanh, dù ô nhiễm, độc hại hoặc tinh khôi tự nhiên.
Công trình lạ thường của ông Masaru Emoto là một phô bày đáng khiếp sợ, và là một công cụ mạnh mẽ, cho thấy rằng chúng ta mãi mãi có thể thay đổi quan niệm và thế giới của chúng ta. Bây giờ chúng ta có bằng chứng cụ thể sâu sắc, chúng ta có thể chữa lành bệnh và chuyển hóa thế giới của chúng ta một cách tích cực bằng cách lựa chọn các ý tưởng và cách sống tốt lành.
Khi bạn 1 tuổi, Mẹ đút từng miếng ăn và chăm sóc cho bạn. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách khóc suốt đêm dài.
Khi bạn 2 tuổi, Mẹ tập cho bạn đi. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách bỏ chạy đi khi Mẹ gọi.
Khi bạn 3 tuổi, Mẹ làm cho bạn tất cả những bữa ăn với tình yêu thương. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách quăng bát đĩa xuống sàn.
Khi bạn 6 tuổi, Mẹ dắt tay bạn đến trường. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách la lên: “Con không đi”.
Khi bạn 11 tuổi, Mẹ dẫn bạn cùng bạn bè của bạn đi xem phim. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách xin ngồi ở hàng ghế khác.
Khi bạn 12 tuổi, Mẹ răn bạn không được xem những chương trình tivi nào đó. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách đợi cho đến khi Mẹ rời khỏi nhà rồi bật lên xem.
Khi bạn 13 tuổi, Mẹ đề nghị bạn cắt tóc. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách bảo rằng, “Mẹ không biết thế nào là sành điệu”.
Khi bạn 15 tuổi, Mẹ đi làm về chờ đợi sự chào đón của bạn. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách khóa cửa phòng bạn.
Khi bạn 18 tuổi, Mẹ đã khóc trong ngày lễ tốt nghiệp của bạn. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách đi chơi với bạn bè đến chiều tối.
Khi bạn 20, Mẹ hỏi bạn đã gặp gỡ “ai” chưa. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách đáp, “Đó không phải chuyện của Mẹ”.
Khi bạn 21, Mẹ đề nghị bạn những nghề nghiệp nào đó cho tương lai. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách trả lời, “Con không muốn giống Mẹ”.
Khi bạn 24, Mẹ gặp vị hôn phu của bạn và hỏi về những kế hoạch trong tương lai của bạn. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách giận dữ và càu nhàu, ” Mẹ… con xin Mẹ “
Khi bạn 25, Mẹ lo lễ cưới cho bạn, Mẹ khóc và nói rằng, “Mẹ yêu con biết bao”. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách dọn đến sống ở một nơi xa.
Khi bạn 30, Mẹ gọi điện cho bạn khuyên bảo về việc chăm sóc trẻ con. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách nói rằng, “Mọi việc giờ đã khác xưa rồi mẹ”.
Khi bạn 40, Mẹ gọi để nhắc bạn nhớ sinh nhật của người thân. Bạn cám ơn Mẹ bằng câu trả lời, “Bây giờ con thật sự bận lắm”.
Khi bạn 50, Mẹ ngã bệnh cần bạn chăm sóc. Bạn cám ơn Mẹ bằng cách tìm đọc sách về, “Cha mẹ trở thành gánh nặng cho con cái như thế nào”.
Và rồi, một ngày kia… Mẹ lặng lẽ ra đi, tất cả những điều bạn chưa kịp làm cho Mẹ, sụp đổ tan tành.
Nếu Mẹ còn ở bên bạn, Hãy luôn Yêu Thương và Kính Trọng Mẹ.
Nếu Mẹ ra đi, những kỷ niệm yêu mến của Mẹ và nuối tiếc của bạn sẽ ở lại.
Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố mẹ giận dữ, mắng “Sanh ra… giờ cãi lời bố mẹ…phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…”
Anh lặng thinh không nói năng gì…Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại học, phải xa nhà, lên thành phố ở trọ. Anh tự ý bán đi con bò sữa, gia tài duy nhất của gia đình, gom tiền đưa cho bé Út.
Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, Út khóc thút thít…Anh cười, “Út ráng học ngoan…”
Miệt mài 4 năm Đại học, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước chân vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của Anh trên bàn thờ nghi ngút khói…Mẹ khóc, “Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ… lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…”
Buổi chiều ngày 24 tháng 12 năm 2004, Wendy, cô sinh viên năm thứ hai đại học Dược Khoa đang đứng đợi chuyến xe lửa dưới subway của thành phố NewYork để trở về nhà. Tất cả các anh chị em của cô đều hẹn là sẽ về nhà đúng 7 giờ để đoàn tụ trong buổi cơm chiều thân mật cùng cha mẹ theo truyền thống của gia đình họ. Bỗng Wendy để ý đến một cặp nam nữ đang đứng cách cô vài bước, họ đang ra dấu bằng tay để giao lưu với nhau. Wendy hiểu được thuật ngữ ra dấu bằng tay vì trong những năm đầu đại học cô đã volunteer làm việc trong trường tiểu học dành cho người khuyết tật nên cô đã học được cách ra dấu tay để trò truyện với những người câm điếc. Vốn tính chịu khó học hỏi, Wendy đã khá thông thạo thuật ngữ này.
Nhìn vào cách ra dấu của hai người khuyết tật ở trạm subway, Wendy đã “nghe lóm” được câu chuyện của hai người. Thì ra, cô gái câm hỏi thăm đường đến một nơi nào đó, nhưng chàng thanh niên câm thì “trả lời” là anh không biết nơi chốn đó.
Wendy rất thông thạo đường xá trong khu vực nầy nên cô mạnh dạn đứng ra chỉ dẫn cho cô gái. Dĩ nhiên cả ba đều dùng cách ra dấu bằng tay để “nói” trong câu chuyện của họ.
Khi xe lửa đến trạm thì Wendy và hai người bạn mới quen đã kịp thời trao đổi địa chỉ email cho nhau.
Những ngày sau đó, ba người tiếp tục trò chuyện dùng phương tiện text messages của mobile phone rồi dần dà họ trở thành bạn thần giao cách cảm với nhau. Chàng trai kia tên là Jack và cô gái tên là Debbie. Jack cho biết anh đang làm việc cho một hãng xuất nhập khẩu và ở cách nhà Wendy một đỗi không xa mấy. Từ những text messages, emails thăm hỏi xã giao lúc đầu, cả hai dần dần tiến đến chỗ trở thành bạn thân lúc nào không hay. Đôi khi Jack đến trường đón và mời cô đi ăn. Cả hai thích khung cảnh êm đềm trong Central Park nên thường yên lặng đi bên nhau trong những giờ phút nghỉ ngơi. Tuy phải ra dấu để trò chuyện nhưng Wendy không cảm thấy bất tiện mà cô lại có dịp trau dồi “thủ thuật” để nghệ thuật ra dấu của cô càng lúc càng tinh xảo hơn.
Đến mùa thu năm đó thì hai người đã thân thiết như một cặp tình nhân.
Wendy đã quên hẳn Jack là một người khuyết tật, cho nên lần đầu tiên khi Jack ra dấu “I Love You” thì Wendy đã nhẹ nhàng ngả đầu vào vai anh.
Sau những giờ học, thỉnh thoảng Wendy cũng vào chatroom đấu láo với bạn bè, mỗi khi Wendy đặt câu hỏi “Bạn có thể fall in love với một người câm điếc hay không?” thì hình như không có bạn bè nào của cô có được câu trả lời dứt khoát. Điều này đã khiến cho Wendy bị dày vò không ít.
Vào dịp lễ Thanksgiving năm đó, Jack tặng cho Wendy một bó hoa hồng kèm theo câu ra dấu: “Wendy có chịu làm girlfriend của mình không?” Wendy vừa vui mừng vừa kinh ngạc, nhưng sau đó là những mâu thuẫn khổ sở trong nội tâm. Wendy biết rõ là cô sẽ gặp phải sự phản đối mạnh mẽ của những người thân. Quả nhiên cha mẹ cô khi biết rõ sự việc đã dùng đủ mọi phương thức để mong lôi kéo đứa con gái “lầm đường lạc lối” trở về. Thôi thì hết chú bác, cô dì, lại đến các anh chị em, bạn học, được cha mẹ cô vận động tới để làm thuyết khách.
Đứng trước áp lực này, Wendy chỉ có thể phân trần với gia đình về nhân cách cao cả của Jack, cô còn cho mọi người biết là thái độ lạc quan, đầu óc thực tế, tích cực của anh đã khiến cô cảm thấy gần gũi hơn những bạn trai mà cô đã từng quen biết trước đây.
Gia đình sau khi nghe cô giải bày đã không còn quá khắt khe phê bình, mọi người dự định là sẽ gặp mặt Jack trước rồi mới có thể đánh giá cuộc tình của hai người. Cả nhà đồng ý là sẽ gặp mặt Jack vào trưa ngày 25 tháng 12 sau khi mọi người đã hưởng được một silent night bình yên cho tâm tư lắng đọng. Wendy đã có quyết định trong đầu, nếu như cha mẹ, anh chị của cô có những cử chỉ, hành động khinh miệt Jack thì cô và Jack sẽ đi đến nhà thờ để nhờ sự gia ơn và chúc lành của Thiên chúa. Trên đường dẫn Jack đến nhà, tâm trạng hồi hộp của Wendy đã không thoát khỏi cặp mắt quan sát của Jack, anh mỉm cười ra dấu cho cô:
– Wendy yên tâm, bảo đảm với em là cha mẹ em sẽ hài lòng. Anh cho họ biết là anh sẽ thương yêu em, chăm sóc em suốt đời.
Đó là lần đầu tiên trong đời cô sinh viên trường Dược rơi rớt những giọt lệ cảm động.
Vừa vào đến nhà, Wendy nắm tay Jack đi đến trước mặt cha mẹ, cô nói:
– Thưa ba má, đây là Jack, bạn trai mà con thường nhắc đến.
Câu nói của cô vừa thốt ra thì tất cả những hộp kẹo bánh, hoa tươi trên tay Jack tức thời lộp độp rơi xuống đất, anh nhào tới ôm lấy cô vào vòng tay khỏe mạnh của anh. Một điều mà Wendy không thể ngờ được là cô bỗng nghe một giọng nói thảng thốt phát ra từ cửa miệng củaJack:
– Trời đất, em biết nói à?
Đó cũng chính là câu mà Wendy muốn hỏi Jack.
Mọi người ngoài cuộc đều ngẩn ngơ, ngạc nhiên trong khi hai người trong cuộc thì ôm nhau cười, nói, la, hét, nhảy nhót như điên dại. Thì ra Jack cứ ngỡ Wendy là một cô gái câm thế mà anh vẫn sinh lòng quyến luyến mà còn muốn tiếp tục đi đến hôn nhân. Wendy cũng tự hào có quyết định sáng suốt vì đã chọn được người tình trong mộng tuyệt vời nhất thế gian.
Thượng Đế đang ngự ở trên cao, hình như Ngài cũng đang che miệng cười cho trò đùa mà ngài đã đạo diễn suốt một năm qua.